Trong kinh điển Phật giáo, Tam giới là một khái niệm then chốt, mô tả vũ trụ quan và vòng sinh tử luân hồi của chúng sinh. Vậy Tam giới là gì? Cấu trúc của Tam giới ra sao? Hãy cùng tìm hiểu chi tiết trong bài viết này.
Tam giới (tiếng Phạn: triloka), hay còn gọi là Tam hữu, là ba cõi giới bao gồm Dục giới, Sắc giới và Vô sắc giới, nơi chúng sinh luân hồi trong vòng sinh tử.
Dục giới là cõi giới gần gũi nhất với chúng ta, nơi con người và các loài hữu tình khác sinh sống. Đặc trưng của Dục giới là sự chi phối của ham muốn, bao gồm ham muốn về thể xác, vật chất, danh vọng, ăn uống, ngủ nghỉ…
Dục giới bao gồm 6 cõi:
Chúng sinh trong Dục giới, dù ở cõi cao hay thấp, đều chịu chung ba nỗi khổ: khổ khổ, hoại khổ và bất tác ý khổ.
Sắc giới là cõi giới của những chúng sinh đã thoát khỏi ham muốn dục lạc, nhưng vẫn còn thân xác sắc chất. Đây là thế giới của những người đã đạt đến thiền định, tâm thanh tịnh, an lạc.
Sắc giới gồm 18 tầng trời, chia thành 4 nhóm:
Chúng sinh ở Sắc giới không còn chịu bất tác ý khổ, nhưng vẫn còn hành khổ và hoại khổ..
Vô sắc giới là cõi giới cao nhất trong Tam giới, nơi chúng sinh không còn thân xác vật chất, chỉ tồn tại dưới dạng tâm thức thuần túy. Họ đã vượt qua mọi ham muốn, kể cả ham muốn về sắc giới.
Vô sắc giới gồm 4 tầng trời:
Chúng sinh ở Vô sắc giới không còn chịu bất tác ý khổ và hoại khổ, nhưng vẫn còn hành khổ.
Mục đích cuối cùng của người tu hành Phật giáo là thoát khỏi Tam giới, chấm dứt luân hồi sinh tử, đạt đến Niết bàn.
Niết bàn là trạng thái an lạc tuyệt đối, không còn khổ đau, phiền não. Để đạt được Niết bàn, chúng sinh cần tu tập giác ngộ, đoạn trừ tham sân si, thực hành Bát chánh đạo.
Khái niệm Tam giới giúp chúng ta hiểu rõ hơn về vũ trụ quan Phật giáo và con đường tu tập giải thoát. Nhận thức được sự vô thường và khổ đau của Tam giới, chúng ta sẽ có động lực tinh tấn tu tập, hướng đến sự giải thoát đích thực.
Có thể bạn quan tâm: